Sử dụng các dấu ấn tim (Cadiac Markers) trong cấp cứu

– Bệnh tim thiếu máu cục bộ vẫn còn là nguyên nhân tử vong hàng đầu ở người lớn (1). Theo một số nghiên cứu (2,3), đây là nguyên nhân gây tử vong cho khỏang 1/3 người trên 35 tuổi. Gần ½ nam giới và 1/3 nữ giới tuổi trung niên ở Hoa Kỳ có biểu hiện của bệnh tim thiếu máu cục bộ (3).

– Tại Hoa Kỳ, có khoảng 5-7 triệu trường hợp nhập cấp cứu vì hội chứng đau ngực cấp tính mỗi năm nhưng chỉ 5% được chẩn đoán nhồi máu cơ tim cấp và 10% là hội chứng mạch vành cấp nhưng không phải nhồi máu cơ tim. Khoảng 85% bệnh nhân đau ngực còn lại là không do hội chứng mạch vành cấp (4). Vì vậy, phân biệt 2 nhóm bệnh nhân này là một thách thức cho các thầy thuốc cấp cứu cũng như các thầy thuốc tiếp xúc đầu tiên với bệnh.

– Mặc dù các bác sĩ cấp cứu cũng như các thầy thuốc tiếp xúc đầu tiên với bệnh đã rất “cảnh giác” với hội chứng mạch vành cấp, việc bỏ sót chẩn đoán nhồi máu cơ tim cấp vẫn là vấn đề đáng quan tâm. Vai trò của các dấu ấn tim (cardiac marker) trong chẩn đoán, phân tầng nguy cơ và điều trị bệnh nhân đau ngực kèm nghi ngờ hội chứng mạch vành cấp ngày càng được khẳng định. Đánh giá lâm sàng một bệnh nhân nghi ngờ có hội chứng mạch vành cấp thường bị hạn chế khi triệu chứng không điển hình. Ngoài ra, điện tim lúc ban đầu thường cũng không giúp ích cho chẩn đoán trong phần lớn bệnh nhân do độ nhạy tương đối thấp (35-50%) (5,6). Các dấu ấn tim là xét nghiệm thường được sử dụng nhất hiện nay để nhận diện bệnh nhân nghi ngờ có hội chứng mạch vành cấp, giúp xác định chẩn đoán ở những bệnh nhân mà điện tim không thể chẩn đoán được. Tiếp cận hiện nay tập trung vào các dấu ấn tim như là nền tảng trong chẩn đoán hội chứng mạch vành cấp.

– Bên cạnh đó, việc chẩn đoán nguyên nhân khó thở ở bệnh nhân lớn tuổi tại phòng cấp cứu đôi lúc cũng  rất khó khăn và chúng ta phải cần tới vai trò của các dấu ấn tim.

Bài viết này đề cập đến các dấu ấn tim được sử dụng trong cấp cứu.
**Thư viện tài liệu CHAC: “Sử dụng các dấu ấn tim (Cadiac Markers) trong cấp cứu”
Nguồn: CHAC.VN